Abeija
Часть речи: глагол (переходный)
обижать, обидеть
1.
Vahnembua da keskipoigua tuatto suvaičči da äbäzöičči , a nuorembua ainos nimitteli da abeičči .
Старшего и среднего сына отец любил и лелеял, а младшего всегда обзывал и обижал.
2.
Kerran vahnin Mihail-poigu keskusti tuatan , konzu häi tahtoi abeija omua akkua .
Однажды старший сын Михаил прервал отца, когда тот попытался обидеть свою жену.
3.
Mikko väitti , ku igänäh ei soimua Marii , eigo anna nikelle händy abeija .
Микко уверил, что никогда не попрекнёт Мари и никому не позволит её обидеть.
4.
Kažii ei suannuh abeija da ajua iäres .
Кошку нельзя было обижать и прогонять прочь.
Словоформы | ||
полож. | отриц. | |
---|---|---|
индикатив, презенс | ||
1 л., ед. ч. | abeičen | en abeiče |
2 л., ед. ч. | abeičet | et abeiče |
3 л., ед. ч. | abeiččou | ei abeiče |
1 л., мн. ч. | abeičemmo | emmo abeiče |
2 л., мн. ч. | abeičetto | etto abeiče |
3 л., мн. ч. | abeijah | ei abeija |
индикатив, имперфект | ||
1 л., ед. ч. | abeičin | en abeinnuh |
2 л., ед. ч. | abeičit | et abeinnuh |
3 л., ед. ч. | abeičči | ei abeinnuh |
1 л., мн. ч. | abeičimmo | emmo abeinnuh |
2 л., мн. ч. | abeičitto | etto abeinnuh |
3 л., мн. ч. | abeittih | ei abeittu |
индикатив, перфект | ||
1 л., ед. ч. | olen abeinnuh | en ole abeinnuh |
2 л., ед. ч. | olet abeinnuh | et ole abeinnuh |
3 л., ед. ч. | on abeinnuh | ei ole abeinnuh |
1 л., мн. ч. | olemmo abeinnuh | emmo ole abeinnuh |
2 л., мн. ч. | oletto abeinnuh | etto ole abeinnuh |
3 л., мн. ч. | ollah abeittu, on abeittu | ei olla abeittu |
индикатив, плюсквамперфект | ||
1 л., ед. ч. | olin abeinnuh | en olluh abeinnuh |
2 л., ед. ч. | olit abeinnuh | et olluh abeinnuh |
3 л., ед. ч. | oli abeinnuh | ei olluh abeinnuh |
1 л., мн. ч. | olimmo abeinnuh | emmo olluh abeinnuh |
2 л., мн. ч. | olitto abeinnuh | etto olluh abeinnuh |
3 л., мн. ч. | oldih abeittu, oli abeittu | ei oldu abeittu |
кондиционал, презенс | ||
1 л., ед. ч. | abeiččizin | en abeiččis |
2 л., ед. ч. | abeiččizit | et abeiččis |
3 л., ед. ч. | abeiččis | ei abeiččis |
1 л., мн. ч. | abeiččizimmo | emmo abeiččis |
2 л., мн. ч. | abeiččizitto | etto abeiččis |
3 л., мн. ч. | abeittas | ei abeittas |
кондиционал, имперфект | ||
1 л., ед. ч. | abeinnuzin | en abeinnus |
2 л., ед. ч. | abeinnuzit | et abeinnus |
3 л., ед. ч. | abeinnus | ei abeinnus |
1 л., мн. ч. | abeinnuzimmo | emmo abeinnus |
2 л., мн. ч. | abeinnuzitto | etto abeinnus |
3 л., мн. ч. | abeitannus | ei abeitannus |
кондиционал, перфект | ||
1 л., ед. ч. | olizin abeinnuh | en olis abeinnuh |
2 л., ед. ч. | olizit abeinnuh | et olis abeinnuh |
3 л., ед. ч. | olis abeinnuh | ei olis abeinnuh |
1 л., мн. ч. | olizimmo abeinnuh | emmo olis abeinnuh |
2 л., мн. ч. | olizitto abeinnuh | etto olis abeinnuh |
3 л., мн. ч. | oldas abeittu | ei oldas abeittu |
кондиционал, плюсквамперфект | ||
1 л., ед. ч. | olluzin abeinnuh | en ollus abeinnuh |
2 л., ед. ч. | olluzit abeinnuh | et ollus abeinnuh |
3 л., ед. ч. | ollus abeinnuh | ei ollus abeinnuh |
1 л., мн. ч. | olluzimmo abeinnuh | emmo ollus abeinnuh |
2 л., мн. ч. | olluzitto abeinnuh | etto ollus abeinnuh |
3 л., мн. ч. | oldanus abeittu | ei oldanus abeittu |
потенциал, презенс | ||
1 л., ед. ч. | abeinnen | en abeinne |
2 л., ед. ч. | abeinnet | et abeinne |
3 л., ед. ч. | abeinnou | ei abeinne |
1 л., мн. ч. | abeinnemmo | emmo abeinne |
2 л., мн. ч. | abeinnetto | etto abeinne |
3 л., мн. ч. | abeitanneh | ei abeitanne |
потенциал, перфект | ||
1 л., ед. ч. | ollen abeinnuh | en olle abeinnuh |
2 л., ед. ч. | ollet abeinnuh | et olle abeinnuh |
3 л., ед. ч. | ollou abeinnuh | ei olle abeinnuh |
1 л., мн. ч. | ollemmo abeinnuh | emmo olle abeinnuh |
2 л., мн. ч. | olletto abeinnuh | etto olle abeinnuh |
3 л., мн. ч. | oldaneh abeittu | ei oldane abeittu |
Инфинитные формы | ||
I инфинитив | abeija | |
II инфинитив, инессив | abeijes | |
II инфинитив, инструктив | abeijen | |
III инфинитив, адессив | abeiččemal | |
III инфинитив, иллатив | abeiččemah | |
III инфинитив, инессив | abeiččemas | |
III инфинитив, элатив | abeiččemaspäi | |
III инфинитив, абессив | abeiččemattah | |
актив, 1-е причастие | abeiččii, abeiččiju | |
III инфинитив, партитив | abeiččemua | |
актив, 2-е причастие | abeinnuh | |
пассив, 1-е причастие | abeittavu | |
пассив, 2-е причастие | abeittu |